Lý Cách Phi (tiếng Trung: 李格非; 1045 – 1105/1106), tự Văn Thúc (文叔), là nhà văn, nhà thơ Bắc Tống.
Cuộc đời
Lý Cách Phi quê ở Lịch Hạ, Tế Nam, từ nhỏ thông minh, chuyên về Kinh học. Năm 1076, đỗ tiến sĩ, nhân chức Ký Châu tự hộ tham quân, học quan.[1]
Nhờ tài năng văn học, Lý Cách Phi gặp gỡ Tô Thức, cùng Liêu Chính Nhất, Lý Hi, Đổng Vinh được gọi là "Tô môn Hậu tứ đại học sĩ".[1]
Năm 1095, giữ chức Hiệu thư lang, sau làm Lễ bộ viên ngoại lang. Năm 1102, bị khép vào Nguyên Hựu đảng mà bãi quan. Năm 1106, ốm chết.[1]
Gia đình
Lý Cách Phi là con rể tể tướng Vương Khuê [zh], có hai con, một gái một trai là Lý Thanh Chiếu và Lý Hàng.[1]
Tác phẩm
Lý Cách Phi sáng tác nhiều thơ, từ. Tác phẩm nổi tiếng nhất là Lạc Dương danh viên ký.
Tham khảo
Chú thích