Danh sách này bao gồm Vương hậu cùng Vương phu - chồng của các Nữ vương. Tuy vậy, có hai trường hợp không liệt kê vì cả quân chủ và hôn phối đều là đồng quân vương, họ vừa là phối ngẫu của nhau lại vừa cai trị như một vị vua độc lập so với nhau. Hai trường hợp đó là Nữ vương Mary I cùng chồng là Felipe II của Tây Ban Nha; và Nữ vương Mary II cùng chồng là William III của Anh.
Năm 1135, Stephen xứ Blois, con trai của Adela - chị em gái của Henry I của Anh, đã xưng chiếm ngai vàng Anh trong khi người em họ là Hoàng hậu Matilda cũng đòi quyền cai trị, dù các Nam tước Norman khước từ nữ giới có quyền thừa kế.
Sau cái chết của Nữ vương Elizabeth I, vương vị của Anh truyền qua người cháu họ (cháu chắt của Margaret Tudor, chị gái Henry VIII) và cũng là người có khả năng kế thừa nhất vào lúc đó, James VI của Scotland, sau đó trở thành James I của Anh. Triều đại này bị xen giữa thời kỳ vô chính phủ Cộng hòa Anh từ năm 1649 đến 1660. Sau đó, Vương quốc Anh sáp nhập với Vương quốc Scotland vào năm 1707, trở thành Liên hiệp Anh.
^Henry VI bị phế truất vào ngày 4 tháng 3 năm 1461, phục vị vào 3 tháng 10 năm 1470, và lại phế truất lần nữa từ ngày 11 tháng 4 năm 1471. Qua những thời gian này, Marguerite xứ Anjou được phe Lancaster tôn xưng là Vương hậu chính thống duy nhất của Anh
^Edward IV và Elizabeth Woodville đã không được công bố kết hôn trong nhiều tháng.